Câu chuyện

Chuyện xưa kể lại...

Chàng rời VN sang Pháp du học với tôn chỉ “anh không yêu ở đất người, anh về nhà lấy vợ quê”. Trung thành với tôn chỉ của mình, thời gian rảnh chàng vùi đầu vào... game, chơi quên ngày quên đêm và để quên cả trái tim đôi khi phản chủ phiêu lưu đâu đó. Bỗng dưng một ngày nghe tiếng hát của nàng, đôi tai chàng vốn quen với tiếng bùm bùm chíu chíu từ game dựng lên, ngỡ ngàng "cuộc sống còn có tiếng động khác hay hơn tiếng game ư?!”. Và chàng bắt đầu lắng nghe nhịp tim mình.

Nàng, trước khi rời quê hương, được thân phụ cẩn thận trao cho tờ giấy với lời dặn dò “để được hạnh phúc lâu dài, con nhớ yêu người đúng tuổi bố ghi nhé”. 18 tuổi, 19 tuổi, 20 tuổi... nản, nàng không đếm nữa. Nàng chuyển sang hành động, hội hè và hò hát.

Chuyện xưa kể lại...

Trước khi yêu nàng, chàng chỉ biết game. Yêu nàng, chàng vứt game một góc và bắt đầu nghe nhạc, còn hát cả “happy birthday to you”...

Trước khi yêu chàng, nàng ghét cay ghét đắng game và game thủ. Yêu chàng, nàng mừng thầm “nếu ổng thích truyện tranh là mình ế chỏng chơ rồi”.

Trước khi yêu chàng, nàng hay hát, nhưng chủ yếu là hát trong bếp. Yêu chàng, nàng hát từ bếp ra đến đầu tòa nhà, trên đường đi và thậm chí lúc tắm.

 

Rồi nay...

Chàng và nàng dâng biểu xin cưới, để được cùng nhau sáng tối nghe muôn vàn tiếng động khác của cuộc sống.

 

Ngày sau... sẽ là tiếng oa oa của trẻ sơ sinh, tiếng cười hồn nhiên của trẻ nhỏ, tiếng nô đùa của chàng và nàng với con... Ngày sau... sẽ kể tiếp...